Chuẩn mực kế toán quốc tế về công cụ tài chính (IFRS 9) là một quy định quan trọng giúp doanh nghiệp phân loại, đo lường và báo cáo các công cụ tài chính một cách minh bạch và chính xác.

IFRS 9 được áp dụng để thay thế cho IAS 39, mang lại nhiều cải tiến trong quản lý rủi ro và ghi nhận suy giảm giá trị. UniTrain trong bài viết lần này sẽ giới thiệu cho bạn cái nhìn tổng quan về IFRS 9.

Phạm vi áp dụng của IFRS 9

IFRS 9 điều chỉnh tất cả các loại công cụ tài chính, bao gồm tài sản tài chính, nợ phải trả tài chính và các hợp đồng phát sinh tài chính. Chuẩn mực này áp dụng cho các doanh nghiệp lớn nhỏ, đặc biệt là các công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán.

Phân loại và đo lường công cụ tài chính theo IFRS 9

Phân loại tài sản tài chính:

Ghi nhận theo giá trị hợp lý qua lãi/lỗ (FVPL): Các tài sản tài chính được đo lường theo giá trị hợp lý và lãi/lỗ được ghi nhận trong báo cáo kết quả kinh doanh.
Ghi nhận theo giá trị hợp lý qua thu nhập toàn diện khác (FVOCI): Các tài sản tài chính được đo lường theo giá trị hợp lý, nhưng lãi/lỗ được ghi nhận trong thu nhập toàn diện khác.
Ghi nhận theo giá trị ghi sổ (Amortized Cost): Các tài sản tài chính được giữ đến ngày đáo hạn và đo lường theo giá trị ghi sổ.

Phân loại nợ phải trả tài chính:

Nợ phải trả tài chính cũng được phân loại tương tự như tài sản tài chính, nhưng có thêm yếu tố về thời gian đáo hạn và tính thanh khoản.

Nguyên tắc đo lường công cụ tài chính:

Giá trị hợp lý: Phản ánh giá trị thực tế của công cụ tài chính trên thị trường.
Giá trị ghi sổ: Phản ánh giá trị còn lại sau khi đã trừ đi các khoản suy giảm giá trị.

Suy giảm giá trị (Impairment) theo IFRS 9

IFRS 9 yêu cầu doanh nghiệp phải đánh giá suy giảm giá trị của các tài sản tài chính dựa trên Mô hình tổn thất dự kiến (Expected Credit Loss – ECL). Mô hình này giúp doanh nghiệp dự báo và ghi nhận các khoản lỗ tín dụng trước khi chúng thực sự xảy ra.

Giả sử một công ty có khoản vay 1 tỷ đồng, theo mô hình ECL, công ty phải ước tính tổn thất dự kiến dựa trên các thông tin hiện có và ghi nhận khoản dự phòng tổn thất vào báo cáo tài chính.

17

Lợi ích và thách thức khi áp dụng IFRS 9

Lợi ích:

Tăng tính minh bạch: IFRS 9 giúp báo cáo tài chính phản ánh chính xác giá trị và rủi ro của các công cụ tài chính.
Quản lý rủi ro tốt hơn: Dự báo và phòng ngừa rủi ro một cách hiệu quả hơn.

Thách thức:

Chi phí áp dụng: Phải đầu tư thời gian và nguồn lực để triển khai IFRS 9.
Đòi hỏi kỹ thuật cao: Yêu cầu nhân sự có kiến thức chuyên sâu về kế toán và tài chính.

So sánh IFRS 9 và IAS 39

IFRS 9 có nhiều điểm khác biệt và cải tiến so với IAS 39:

Phân loại tài sản tài chính: Đơn giản hóa và hợp lý hóa quy trình phân loại.
Suy giảm giá trị: Sử dụng mô hình tổn thất dự kiến thay vì mô hình tổn thất đã xảy ra của IAS 39.
Kế toán phòng ngừa rủi ro: Cung cấp các phương pháp linh hoạt và phù hợp hơn với thực tiễn kinh doanh.

Kết luận

IFRS 9 là một chuẩn mực kế toán quốc tế giúp doanh nghiệp quản lý và báo cáo các công cụ tài chính một cách hiệu quả. Việc áp dụng IFRS 9 không chỉ tăng tính minh bạch của báo cáo tài chính mà còn giúp doanh nghiệp quản lý rủi ro tốt hơn. Tuy nhiên, doanh nghiệp cũng phải đối mặt với các thách thức trong việc triển khai và áp dụng chuẩn mực này. Vì vậy UniTrain tin rằng việc nắm vững và áp dụng đúng IFRS 9 sẽ giúp doanh nghiệp phát triển bền vững và cạnh tranh mạnh mẽ hơn trong thị trường.

Xem thêm

Khóa học Quản trị chi phí hiệu quả

Khóa học ACCA MA/F2 – Kế toán quản trị

Các phương pháp định giá vốn chủ sở hữu

Tags